Chile, ngày… tháng… năm….
“Cứ nhắm hướng Tây mà bơi, bạn sẽ đến được Rapa Nui.”, câu nói cứ văng vẳng bên tai tôi, tiếp thêm sức mạnh cho cơ thể đã kiệt quệ vì bơi không ngừng nghỉ 8 ngày liên tục xuyên Thái Bình Dương từ bờ biển Chile. Tôi chập chờn giữa sóng biển, bụng đói rã, đầu óc quay cuồng chỉ nghĩ đến dĩa cơm sườn nóng hổi nghi ngút khói… tôi lịm dần… lịm dần… nhướng đôi mắt rệu rã lần cuối về phía trước… tôi như bừng tỉnh vì vui sướng khi trong mờ mờ ảo ảo những bọt nước trắng xóa, có những hình thù kỳ dị như những đầu người khổng lồ chăm chú quan sát mình. Quá hạnh phúc vì biết đã tới nơi… tôi ngất đi trong nụ cười tỏa nắng, để mặc những con sóng cuốn mình vào hòn đảo phục sinh Rapa Nui.
Tôi mang theo bên mình một cuốn sổ tay, cẩn thận ghi chép những số liệu quý giá thu thập được. Như vậy là có tới tất cả 887 bức tượng “moai” trên Rapa Nui, nhiều hơn 880 so với ước tính ban đầu của mình. Người Polynesian, bộ tộc đi biển thống trị Thái Bình Dương hàng thiên niên kỷ, đã phát hiện và định cư tại Rapa Nui từ 1,500 năm trước.
Tôi đã thử dùng hết sức mình, đẩy một pho tượng moai, ặc ặc.. không nhúc nhích một chút nào, vững như bàn thạch. Cho đến nay, vẫn chưa ai biết chính xác làm thế nào mà vào thời điểm đó, khi chưa có xe nâng, máy kéo, hệ thống ròng rọc động, bơm thủy lực, động cơ hạt nhân, internet,… người Rapa Nui lại có thể di chuyển và sắp xếp đúng vị trí các pho tượng có trọng lượng chỉ nhẹ trung bình vào khoảng 10-20 tấn, bức tượng lớn nhất cao 10m và nặng 82 tấn, chưa hết đâu, một trong số những pho tượng chưa hoàn thành cao 21m và nặng 270 tấn.
Buổi chiều hoàng hôn rực rỡ, mặt trời xuống biển như hòn lửa, tôi ngồi cạnh những pho tượng moai, cùng hướng nhìn ra biển cả mênh mông. Sóng vẫn chăm chỉ xô bờ lớp này lớp khác, gió hây hây thổi mát dịu, tôi chợt thấy lòng nhẹ bẫng như không, ngả đầu vào một đầu tượng moai, đầu nhỏ dựa đầu to, tôi thiếp đi thật nhẹ nhàng dưỡng sức cho chuyến bơi về….
Hình ảnh sưu tầm – Bài viết Khám Phá Bốn Phương